Di sản thế giới là di chỉ, di tích hay danh thắng của một quốc gia như rừng, dãy núi, hồ, sa mạc, tòa nhà, quần thể kiến trúc hay thành phố,… do các nước có tham gia Công ước Di sản thế giới đề cử cho Ủy ban Di sản thế giới, được công nhận và quản lý bởi UNESCO. Sau đó, UNESCO sẽ lập danh mục, đặt tên và bảo tồn những vị trí nổi bật về văn hóa hay đặc điểm tự nhiên cho di sản nhân loại chung. Vậy ở Peru có những di sản nào đã được công nhận , chúng ta cùng tìm hiểu sau đây.
1.Vườn quốc gia Rio Abiseo
Vườn quốc gia Rio Abiseo (tiếng Tây Ban Nha: Parque Nacional del Río Abiseo) thuộc tỉnh Mariscal Caceres, Quận Huicungo, Peru. Đây là công viên khảo cổ với khoảng 30 địa điểm khảo cổ thời tiền Colombo, và cũng là một vườn quốc gia sinh sống của một số lượng lớn các loài động thực vật.
Thuộc vùng San Martín, giữa hai con sông là Marañón và Huallaga, công viên có diện tích khoảng 2.745 km vuông. Công viên bao gồm 70% lưu vực sông Abiseo. Độ cao đạt cao 4.200 m so với mực nước biển và nơi thấp nhất trong công viên là 350 m. Rio Abiseo bảo vệ ba vùng sinh thái: vùng rừng ẩm ướt ở vùng thấp có tên Ucayali, vùng rừng ẩm ở độ cao trung bình là Yungas Peru và dải Cordillera Central Páramo ở cao độ cao nhất. Vườn quốc gia này rất đa dạng về khí hậu bao gồm cả rừng núi, rừng nhiệt đới, rừng nhiệt đới núi cao, đồng cỏ, và rừng khô… Độ ẩm cao và mưa quanh năm.
2.Vườn quốc gia Manu
Vườn quốc gia Manu là một khu dự trữ sinh quyển ởMadre de Dios và PaucartamboCuzco. Trước khi trở thành một khu bảo tồn bởi chính phủ Peru, vườn quốc gia này được bảo tồn nhờ vào địa thế hiểm trở khiến người ta không thể vào đây được. Ngày nay, vẫn không thể vào vườn quốc gia này bằng đường bộ. Năm 1977, UNESCO công nhận đây là khu dự trữ sinh quyển và năm 1987 công bố đây là di sản thế giới. Đây là vườn quốc gia rộng nhất Peru với diện tích lên đến 15.328 km².
Vườn quốc gia này bảo vệ tất cả các khu sinh thái tồn tại ở Lưu vực Amazon, nằm trên một khu vực có chênh lệch cao độ từ 150 m và 4200 m trên mực nước biển. Do sự thay đổi này, sự đa dạng sinh học của vườn quốc gia này là một trong những nơi nổi tiếng nhất thế giới. Nhìn chung, có hơn 15.000 loài thực vật và 250 loại cây khác nhau trên mỗi ha. Đây là nơi những người ưa thích chim trên thế giới đến chiêm ngưỡng.
3.Trung tâm lịch sử của Lima
Lima là thủ đô, đồng thời là thành phố lớn nhất của Peru. Thời kì Tây Ban Nha xâm lược thuộc địa, Lima cũng là thành phố quan trọng nhất của Tây Ban Nha ở Nam Mỹ. Vì thế, thành phố cũng đã bị ảnh hưởng bởi văn hóa châu Âu và bản địa. Thành phố còn giữ được rất nhiều hững tòa nhà cổ kính thế kỷ 17 đến giờ.
4.Những hình vẽ trên cao nguyên Nazca
Những hình vẽ trên cao nguyên Nazca (vẽ trên mặt đất) tạo nên một “vườn hình học” tại sa mạc Nazca, một sa mạc khô cằn rộng 53 dặm giữa hai thị trấn Nazca và Palpa ở Pampas de Jumana (một khu vực bằng phẳng miền nam Peru). Những bức vẽ gồm có chim ruồi, khỉ, nhện và thằn lằn, nhưng đó chỉ là tên của trên 300 bức vẽ. Chúng được tạo nên trong suốt thời kỳ nền văn hóa Nazca tại khu vực này, giữa năm 200 trước Công nguyên tới năm 600.
Những hình vẽ trên cao nguyên Nazca được chụp ảnh lần đầu tiên khi máy bay thương mại bay qua sa mạc Peru trong thập niên 1920. Các hành khách nói rằng họ thấy “những dải đất nguyên thuỷ” trên mặt đất phía dưới. Khi sỏi đã được quét đi, chúng phản xạ ánh sáng bên dưới, bằng cách này, những đường kẻ có thể nhìn thấy rõ hơn. Các nhà khảo cổ đã khám phá được một thành phố bị mất ở ngoài vùng nay, đó là Cahuachi. Nó được xây dựng vào khoảng gần 2000 năm trước và bị bỏ rơi một cách bí ẩn 500 năm sau.
5.Mạng lưới đường bộ Inca
Mạng lưới đường bộ Inca là hệ thống giao thông rộng lớn nhất và tiên tiến trong thời kỳ Tiền Columbus tại Nam Mỹ. Việc xây dựng những con đường đòi hỏi một chi phí lớn cả về thời gian và công sức, và chất lượng các công trình xây dựng thực tế vẫn đang trong tình trạng khá tốt sau hơn 400 năm sử dụng. Mạng lưới này dựa trên hai tuyến đường Bắc-Nam với nhiều nhánh xuyên qua dãy Andes.Phần nổi tiếng nhất của hệ thống đường bộ này là đường mòn Inca đến Machu Picchu. Một phần của mạng lưới đường bộ được xây dựng bởi nền văn hóa tiền Inca, đặc biệt là trong thời kỳ văn hóa Wari. Trong thời kỳ thực dân Tây Ban Nha, các bộ phận của hệ thống đường bộ được gọi là El Camino Real.
6.Khu đền điện lịch sử Machu Picchu
Machu Picchu (tiếng Quechua: Machu Pikchu – tức “Cổ Sơn”, theo tiếng quechua của người Inca; thỉnh thoảng được gọi là “Thành phố đã mất của người Inca”) là một khu tàn tích Inca thời tiền Columbo trong tình trạng bảo tồn tốt ở độ cao 2.430 m (7.970 ft) trên một quả núi có chóp nhọn. Machu Picchu nằm trên Thung lũng Urubamba tại Peru, khoảng 70 km (44 dặm) phía tây bắc Cusco. Bị thế giới bên ngoài quên lãng từ nhiều thế kỷ, dù người dân địa phương vẫn biết tới nó, Machu Picchu đã trở lại thành sự chú ý của thế giới nhờ công nhà khảo cổ học Hiram Bingham người đã tái khám phá nơi này năm 1911, và viết một cuốn sách bán rất chạy về nó. Peru hiện đang thực hiện các hoạt động pháp lý nhằm đòi lại hàng ngàn đồ vật Bingham đã lấy đi khỏi nơi này.
7.Cuzco
Cuzco (tiếng Tây Ban Nha: Cuzco, IPA: [ˈkuθko] or [ˈkusko]; tiếng Quechua: Qusqu hay Qosqo, IPA: [ˈqɔsqɔ]), là một thành phố ở đông nam Peru, gần thung lũng Urubamba của dãy núi Andes. Thành phố là thủ phủ của vùng Cozco và tỉnh Cuzco. Năm 2007, thành phố có dân số 358.935 người. Nằm ở cuối phía đông Nút Cuzco, thành phố này nằm ở độ cao 3.400 m (11.200 ft).
Cuzco đã là địa điểm của thủ đô lịch sử của Đế chế Inca và đã là di sản thế giới UNESCO năm 1983. Thành phố là một địa điểm du lịch lớn và tiếp nhận gần 2 triệu lượt khách mỗi năm. Theo hiến pháp Peru, thành phố này là thủ đô lịch sử của Peru.
8.Khu khảo cổ học tại Chan Chan
Chan Chan là một di chỉ khảo cổ của một trong những thành phố lớn nhất thời Tiền Colombo tại Nam Mỹ. Nó tọa lạc trong thung lũng Moche ở phía tây Trujillo thuộc vùng La Libertad của Peru. Chan Chan là một điểm đến hấp dẫn được xây dựng bởi Chimor thuộc Vương quốc Chimú với nguyên liệu là bùn, trên một khu vực có diện tích rộng 20 km ² với vùng đô thị dày đặc các công trình có diện tích 6 km ² Với 11 tòa thành và một số kim tự tháp cùng với những bức tường cao tới 8 mét được xây dựng vào khoảng năm 850, Chan Chan là thành phố bằng bùn lớn nhất thế giới. Nhiều cấu trúc ở đây được bảo quản tốt, nguyên vẹn như lúc ban đầu được xây dựng. Bên trong các tòa nhà chỉ phục vụ cho hoàng gia, còn dân thường chỉ được phép sinh sống bên ngoài. Sự hưng thịnh của nó kéo dài cho tới tận năm 1470 trước khi cuộc chinh phục của Đế chế Inca diễn ra. Đây cũng chính là thủ đô của vương quốc với khoảng 30.000 người dân sinh sống. Người đầu tiên tìm thấy tàn tích này chính là Francisco Pizarro
Chan Chan được UNESCO công nhận là Di sản thế giới vào ngày 28 tháng 11 năm 1986 [3]. Di sản này bị đe dọa nghiêm trọng trước những cơn bão xuất hiện từ hiện tượng El Niño hay những trận mưa, lũ lụt cùng với động đất, cướp bóc đã từng xảy ra trước đây tại thành phố.