Fullmetal Alchemist là bộ manga đã được chuyển thể thành anime. Câu chuyện mang đến cho chúng ta nhiều thông điệp sâu sắc về cuộc sống, đặc biệt qua những câu nói của nhân vật chính – Edward Elric.
1. Trái tim mạnh mẽ
“A lesson without pain is meaningless. For you cannot gain something without sacrificing something else in return. But once you have recovered it and made it your own… You will gain an irreplaceable Fullmetal heart.”
Một bài học mà không có những nỗi đau thì sẽ chỉ là vô nghĩa. Bạn sẽ chẳng đạt được điều gì mà không phải hy sinh một thứ gì đó. Nhưng một khi bạn vượt qua nó và biến nó thành của riêng mình, bạn sẽ có được một trái tim thép không thể thay thế.
Đây là câu nói nêu lên hệ quả của quy luật trao đổi đồng giá: Bạn chấp nhận hy sinh, gục ngã và đau đớn, nhưng không vì thế mà bạn từ bỏ. Không có bài học nào không trải qua đắng cay – nhưng một khi bạn vượt qua, bạn sẽ là người chiến thắng.
2. Trao đổi ngang giá
“Humankind cannot gain anything without first giving something in return. To obtain, something of equal value must be lost. That is alchemy’s first law of equivalent exchange. In those days, we really believed that to be the world’s one and only truth.”
Nhân loại không thể đạt được bất cứ điều gì mà không phải đánh đổi bằng một thứ có giá trị tương đương. Đó là luật đầu tiên của giả kim thuật: Trao đổi ngang giá. Trong những ngày đó, chúng tôi thực sự tin rằng đó là chân lí duy nhất của thế giới.
Đây không chỉ là quy tắc của những nhà giả kim, mà còn là quy luật của mọi sự vật hiện tượng trên thế giới này. Chúng ta không thể sáng tạo mà không chấp nhận hy sinh. Một nền hòa bình không thể được hình thành nếu không trải qua một cuộc chiến tranh để giải quyết tất cả những mâu thuẫn. Nếu không có cái chết, sự sống sẽ chỉ là vô nghĩa. Đó là bản chất của cuộc sống quanh ta.
3. Đứng trên đôi chân của mình
“You’ll have to decide for yourself. Walk on your own. Move forward. You’ve got a strong pair of legs, Rose. You should get up and use them.”
Bạn phải tự quyết định thôi. Tự đi trên con đường của mình. Bạn có một đôi chân khỏe mạnh, Rose. Bạn nên đứng dậy và sử dụng chúng đi.
Sau thí nghiệm chuyển hóa con người thất bại, Edward đã mất đi một chân. Câu nói này không chỉ dành cho Rose – cô gái tuyệt vọng vì đánh mất niềm tin mà lí tưởng của mình, mà cũng là lời răn cậu dành cho chính bản thân. Tự bước đi và quyết định con đường của mình – đó chính là mục đích sống cao cả và chân chính. Hãy thực hiện nó ngay khi bạn còn có thể.
4. Con người nhỏ bé tầm thường
“Cause we’re not gods. We’re humans. Tiny, insignificant humans…who couldn’t even save a little girl.”
Bởi vì chúng ta không phải là thánh thần. Chúng ta là con người. Nhỏ bé và tầm thường… không thể bảo vệ nổi một cô bé.
Câu nói này xuất hiện trong nỗi ám ảnh kinh hoàng và day dứt thứ hai trong cuộc đời Edward. Cậu đã không thể cứu Nina – một cô bé ngây thơ và hạnh phúc – khỏi bàn tay độc ác của người cha và những thí nghiệm chuyển hóa tàn bạo của ông ta. Chúng ta có thể hiểu rằng: Con người nhỏ bé hơn chúng ta nghĩ rất nhiều. Không có một cá nhân nào gọi là hoàn hảo, mà chỉ có những cá nhân chiến thắng sự yếu đuối trong trái tim của mình mà thôi.
5. Hãy tự tạo cho mình một cánh cửa
“Like I always say, if you can’t find a door… make your own!” Giống như tôi luôn nói, nếu như cậu không thể tìm một cánh cửa… hãy tự tạo một cái cho mình!
Trong câu chuyện, câu nói này thực sự không có hàm ý – Edward đã tự tạo cho mình một cánh cửa nhờ giả kim thuật. Với chúng ta, câu nói này chắc hẳn có nhiều thông điệp hơn: Không có bất cứ rào cản nào có thể cản trở con đường đi tới mục tiêu của bạn. Nếu không có cửa, hãy tự tạo cho mình một cái. Đừng lo lắng vì phải bước đi trên con đường chưa có dấu chân người, vì người ta đi mãi rồi cũng thành đường thôi.
6. Những con người không đạt đến chân lí
“There’s an old myth, about a hero who flew on wings made of wax. He thought he could touch the sun, but when he got too close, his wings melted and he came crashing back down to Earth.
“Có một truyền thuyết cổ, về một người anh hùng hay trên đôi cánh làm bằng sáp. Anh ta nghĩ mình có thể chạm đến mặt trời, nhưng khi anh ta đến quá gần, đôi cánh tan chảy và anh ta rơi xuống Trái đất.
Khi thuyết phục Rose về sự phi lí của nhà thờ, Ed đã dẫn ra câu chuyện này để chứng minh những điều không thể mãi mãi là không thể, như chuyện giúp người chết sống lại. Câu nói này có ý muốn chúng ta không nên làm những điều trái với quy luật tự nhiên, nhưng mặt khác cũng là lời nhắc nhở mà Ed dành cho chính bản thân mình, về sai lầm trước kia khi cố gắng đưa người mẹ của mình trở về.
7. Sự cắn rứt lương tâm
“It’s all my fault… Al lost his body, and it’s all my fault! He can’t eat anymore, he can’t sleep, he can’t feel cold or warmth… He’s my little brother, and I’m supposed to protect him and I did this… How can he ever forgive me!”
Tất cả là lỗi của cháu. Al mất đi cơ thể, và đó tất cả là lỗi của cháu! Em ấy không thể ăn được nữa, không thể ngủ, không thể cảm nhận được lạnh và ấm… Em ấy là em trai của cháu, cháu đáng ra phải bảo vệ em ấy nhưng lại thành ra thế này… Làm thế nào em ấy tha thứ cho cháu được đây?
Khi nói những điều này, Edward mới chỉ là một đứa trẻ. Trong đau đớn cùng cực của cuộc phẫu thuật lắp chân tay giả, đó là suy nghĩ duy nhất ám ảnh cậu, ngay cả trong những giấc mơ. Nỗi niềm của người làm anh mà không thể bảo vệ em trai mình khỏi vòng xoáy chân lí đã khiến Ed tự coi mình như một tội nhân, và mục tiêu lấy lại cơ thể cho Al cũng chính là con đường duy nhất cậu theo đuổi.