Luôn có những danh sách các bộ phim hay nhất do các nhà phê bình phim bầu chọn, vậy còn sách thì sao? Sự hay dở của một cuốn sách vốn không dựa trên thước đo nào cố định mà dựa vào cảm tính của người đọc rất nhiều. Vậy sách do ai viết cũng là một yêu tố khách quan để đánh giá sách hay dỡ. Topxephang.com gợi ý danh sách 6 quyển sách văn học nước ngoài của tác giả James Hadley Chase được mua nhiều nhất hiện nay
1 Dã Tràng Xe Cát
Dã tràng xe cát: Con dã tràng nào mà không xe cát?
Trong sự nghiệp sáng tác của mình, với khoảng 90 tiểu thuyết, James Hadley chase (1906-1985) hầu như chỉ muốn nói lên điều đó. Truyện nào của ông cũng có một nhân vật chính muốn làm giàu nhanh bằng cách phạm tội ác – lừa gạt, cướp bóc hay ăn trộm. Nhưng kế hoạch của họ luôn thất bại, phải giết người để gỡ bí, và càng bí thêm. Nhân vật chính và cả người phụ nữ bạn tình của anh ta, đều thấy rằng mình không còn lối thoát.
Không giống các truyện hình sự khác, bạn đọc chẳng bao giờ phải mất công dự đoán thủ phạm là ai. Trong truyện của Chase, thủ phạm lộ mặt ngay từ đầu, và nghệ thuật của ông nằm ở chỗ, bạn đọc phải luôn thắc thỏm “rồi chuyện sẽ ra sao?” và quan trọng hơn, bạn đọc thường đồng cảm với thủ phạm, thay vì hả hê khi thấy hắn bị lột mặt nạ và bị xử lý trước pháp luật. Đó chính là tinh thần nhân bản của tác phẩm.
Một điều bạn cũng cần biết: Chase là người Anh, chỉ du lịch Mỹ hai ba lần ngằn ngủi, nhưng bối cảnh truyện của ông lại là nước Mỹ, và ông viết dựa trên bách khoa tự điển, bản đồ du lịch chi tiết, du ký nước Mỹ, sách về thế giới ngầm, tự điển tiếng lóng Mỹ… và phần còn lại là tài năng hư cấu.
Harry Griffin trong Dã tràng Xe Cát này cũng vậy: anh đã yêu, ước mơ kiếm được tiền để đem lại hạnh phúc cho người tình, và cướp bóc để đạt mục đích. Rồi mọi chuyện vỡ lở, anh phải giết người để tìm lối thoát, nhưng cũng không xong. Bạn tình chết, anh tra tay vào còng và chui vào xe cảnh sát. Điều an ủi duy nhất của anh là “Tôi không giết cô ấy. Tôi yêu cô ấy” dù anh biết rõ không một ai, từ cảnh sát tới bồi thẩm đoán, tin lời mình…
2 Thiên Đường Của Vũ Nữ Châu
James hadley Chase là một nhà văn nổi tiếng người Mỹ mà các tác phẩm của ông đã được dịch ra các thứ tiếng Nga, Hoa, Pháp, Ý v.v… được độc giả thế giới cực kỳ hâm mộ.
Ông đã có dịp đến Sài Gòn trong thời nguỵ, ở đây chừng nửa năm và về nước viết cuốn “Thiên đường của vũ nữ Châu”. Có lẽ đây là cuốn sách duy nhất tác giả viết về một đề tài xảy ra ở Việt Nam. Stivơ Giêphơ, một nhân viên hàng hải Mỹ công tác ở Gài Gòn đã tình cờ vớ được một túi hột xoàn của một viên tướng đã chết Nguyễn Văn Thọ giấu ở trong tưởng.
Vì túi hột xoàn hơn một trăm viên trị giá hai triệu đô la này Giêphơ đã giết người bồi của hắn đề chiếm đoạt túi kim cương. Sau đó hắn đến nhờ cô nhân tình là Nguyễn Thị Châu tìm cho chỗ ẩn náu đề tránh tù tội và thuê một gã ba Tàu tổ chức cho vượt biên sang Hồng Kông đem theo cái túi kim cương để sống một cuộc đời giàu sang, hưởng lạc.Cuộc trốn tránh và vượt biên hết sức khó khăn, gay cấn, và cô Châu đã chịu thiệt mạng vì đòn của bọn cảnh sát nguỵ để cứu cho Stivơ đi thoát. Lòng không ham của cải, sự tận tâm và lòng khoan dung của Châu đã làm cho Stivơ từ chỗ chỉ bắt nhân tình với Châu cho vui đã chuyển sang yêu nàng thực sự và muốn đem nàng cùng trốn sang Hồng Kông.
Qua chuyện này, tác giả đã lột tả chân thực tình cảm của từng loại người trước bã giàu sang, lên án đanh thép bộ máy cảnh sát nguỵ cực kỳ tàn bạo, tham nhũng, ăn hối lộ của dân và không còn một chút nhân tâm nào nữa, sự lục đục, thù địch tranh nhau quyền lợi của các phe cánh trong chính quyền nguỵ.
Cuốn sách sẽ cho ta thấy được phần nào bộ mặt thật của chế độ nguỵ tàn bạo qua con mắt của một người ngoại quốc.
Với văn phong giản dị, lời lẽ trau chuốt, tình tiết ly kỳ, cuốn chuyện nay của tác giả sẽ để lại trong lòng người đọc một ấn tượng sâu sắc khó quên.
3 Hứng Trọn 12 Viên – Tiểu Thuyết Trinh Thám
“… Khó có thể tìm đâu được chỗ nghỉ mát tuyệt hơn. Tôi đang đi nghỉ. Bốn tháng vừa qua, tôi miệt mài vất vả trong các sòng bạc ở Nữu Ước không phải chỉ thỏa chí vui chơi đâu. Tôi đã tự hứa là sẽ tìm được một nơi nghỉ mát xứng đáng đầy đủ tiện nghi khi tôi được ít nhất hai mươi ngàn đô la. Khi đánh được mười lăm ngàn, tôi suýt bị thua hết, nhưng tôi trụ được vững dù mắt có nổi quầng thâm, lại ăn hai viên đạn và mệt nhoài. Ai ăn được hai mươi ngàn đô mà chẳng có kẻ thù. Tôi có nhiều kẻ thù đến nỗi về sau, đi đâu cũng phải đi xe bọc thép. Ban đêm tôi bày báo chí quanh giường để không ai có thể tấn công mình lúc đang ngủ. Tôi để súng vừa tầm tay ngay cả trong phòng tắm.
Tôi được bạc và nổi tiếng như cồn. Người ta kháo nhau rằng bất cứ ở đâu không ai rút súng bắn nhanh hơn tôi. Có lẽ đúng thế. Nhưng có điều tôi giấu mọi người là tôi bắn đều đặn hai giờ mỗi ngày. Tôi hạ địch thủ nhưng không mang tội giết người. Ngay cả cảnh sát cũng phải công nhận như thế. Mỗi khi tôi hạ gã nào, tôi cũng cẩn thận để địch thủ rút súng trước, có mặt nhân chứng. Tôi rút súng ra bắn trước khi đối phương có đủ thì giờ bóp cò. Bắn được như thế không dễ đâu, phải rèn luyện căng lắm mới được. Tôi không bị bỏ tù lần nào cả…”
4 Cái Chết Đến Từ Trên Trời – Tiểu Thuyết Trinh Thám
“… Một tiếng rú thứ hai nổi lên rồi tắt nghẹn. Conrad nhảy 4 bậc một và tự rủa thầm mình không đem theo súng. Nơi một cánh cửa khép hờ vụt mở toang và một người đồ sộ như cái tủ lạnh bước ra. Thấy Conrad, khuôn mặt ngăm ngăm hung dữ của gã sững lại dưới chiếc nón đen sụp vành và bàn tay trái thọc vào túi.
Conrad nhào tới, bả vai phải anh đập vào đùi gã và cả hai ngã lăn chiêng trên sàn nhà.
Tên khổng lồ rút được súng định đập vào mặt Conrad nhưng anh lấy tay gạt ra. Anh chụp cổ tay trái hắn và loi một cú vào giữa mặt. Ngón tay anh quặt đi nơi hàm tên cướp và mấy cái răng rời ra dưới sức nặng của cú đấm.
Conrad nắm tay gã đập mạnh vào tường buộc gã phải buông súng nhưng anh bị nện một cú thấy ông bà ông vải vào đầu. Tên giết người thoát ra nhưng Conrad cứ nhào vào và phóng một cú đá ngay ngực gã. Gã khó nhọc mới đứng lên được và chĩa súng ra. Conrad lăn tới giật mạnh cổ chân khiến gã bật ngửa trong lúc một tiếng nổ vang làm kính vỡ tan tành.
Conrad chưa đứng dậy hẳn thì kẻ địch đã gượng dậy. Một tiếng nổ thứ hai. Conrad cảm thấy rátt nơi má, viên đạn đi sượt qua tai. Lấy hết sức lực anh đập một cú tay phải vào hàm gã thật mạnh đến không ngờ. Gã gừ gừ, mắt đảo lộn tròng và khẩu súng rơi xuống đất. Gã cố gượng đứng thăng bằng trên bực thang. Conrad lại nhào tới tống một cú thật mạnh. Tên du đãng hực lên một tiếng liềng xiểng ngã ngửa ra lăn lông lóc xuống thang đập ót đánh rầm rung chuyển cả nhà.
Conrad đứng một lúc nhìn xác tên khổng lồ nằm giang tay chân trên nền bậc thang lầu 3. Lúc thay về phía phòng Flo anh nghe thấy tiếng xe cảnh sát rú còi.
Anh bước vào giang phòng dài và hẹp, đồ đạc rẻ tiền. Flo nằm trên đi văng chỉ dính mỗi một đôi tất nilon đen có móc choàng màu hồng thêu hoa. Một cây cạy đá dính sâu vào cổ, hơi thấp phía dưới dái tai. Chẳng cần rờ tới cũng biết là cô ta ngoẻn rồi. Công trình đúng là của một tay nhà nghề. Mũi nhọn của cây sắt đi vào tuỷ sống…”.
5 Tỉa Dần – Tiểu Thuyết Trinh Thám
“… Nạn nhân trước khi biến thành xác chết, phải đứng phía sau bục diễn và là nơi kẻ nào đó từ phía trên bắn thẳng vào hắn, ngay tim. Sua đó nạn nhân mang vết thương tiến tới trước bục diễn, trước mặt các nhạc công, rồi loạng choạng ngã choài xuống.
– Thưa trung uý, đúng vậy!
– Cả ba nhạc công đều không thấy nạn nhân trước khi hắn xuất hiện, vì họ đang chú ý vào việc trình diễn. Minuit O’Hara trong phòng làm việc, vòn gã hầu bàn Eddie Booth đang ở trong bếp. Trong khi đó, thủ phạm không thể từ phía trên để bắn xuống nạn nhân vì khán giả bên dưới sẽ phát hiện ra hắn ngay; giả thử khán gải không trông thấy, viên đạn chỉ xoáy xuống chân, chứ không thể đi trực diện vào ngực nạn nhân được.
– Thưa trung uý, đúng!
– Giả thiết hoàn toàn vô lý! Viên đạn không thể bắn vòng cầu, bay ngang qua đầu ba nhạc công để chui thẳng vào ngực nạn nhân được?
– Vậy thì thủ phạm ở đâu và đứng chỗ nào.
– Ơ…
Polnik chớp chớp mắt gãi đầu ngẩn ngơ.
– Như vậy anh cũng thắc mắc, phân vân như tôi?
– Không có khẩu súng ở dưới chân hay vất nơi đâu đó – Polnik nhận xét – như vậy không phải nó tự sát, phải không?
– Tôi không loại trừ giả thiết nó có khả năng tự sát. Còn khẩu súng thì nó nhét luôn vào bụng rồi. Ngoại trừ cuộc giải phẫu xác minh ngược lại, tôi mới chịu mình sai lầm. Trong khi chờ đợi kết quả, tôi trở vào phòng Minuit O’Hara để có mẩu chuyện nho nhỏ với hàng. Xem ra cô nàng không nồng nhiệt lắm đối với tôi…”.
6 Vòng Tay Ác Quỷ – Tiểu Thuyết Trinh Thám
“… Tên nhỏ con cầm cái gạt tàn thuốc ở gần tầm tay ngắm nhìn một cách suy tư, rồi vụt đập tận lực vào mặt Fenner trong lúc anh không né tránh kịp. Cạnh nhọn của khối thủy tinh vạch sâu phía trên gò má anh.
Tên kia rut` khẩu súng lục ngắn nòng thọc vào bụng Paula. Hắn dúi mạnh đến nỗi cô phải kêu lên. Tên nhỏ nói:
– Nếu mày làm tài lanh thì bọn tao sẽ làm mày đổ ruột xuống sàn cho biết.
Fenner kéo cái khăn cài túi ra lau vết thương. Máu chảy thành dòng ướt cả tay áo dài của anh. Anh nói rít trong kẽ răng:
– Chúng ta rồi sẽ có ngày gặp lại.
– Lạu đứng sát vào tường – tên nhỏ nói, – Tao muốn khám cái ổ này. Và lẹ lên! Nếu không thì tao cho một phát bây giờ.
Fenner chợt nhận ra là anh đang tiếp xúc với những tên Haiti. Loại thường gặp khi men theo bờ biển xuống phía nam.
Anh đứng sát vào tường, hai tay giơ ngang vai. Anh tức giận đến nỗi giá không có Paula thì anh sẽ liều với chúng một phen. Tuy nhiên anh cũng nhận thấy hai tên đó khó chơi, thật khó mà liều với chúng được.
Tên nhỏ sờ soạng khắp mình Fenner từ trên xuống dưới.
– Cởi áo ngoài và đưa cho tao.
Fennen ném cho hắn. Tên cướp ngồi lên mép bàn nắn từng nếp may rất kỹ. Hắn mở bóp tiền lục soát. Rồi ném cái áo xuống sàn.
Hắn bước lại phía Fenner lục lọi lần nữa. Hơi thở hắn nồng mùi tỏi, các ngón tay của Fenner bấu chặt lại, cố ghim cả ý nghĩ nắm lấy cổ hắn siết thật chặt.
Tên nhỏ bước lùi lại, lên tiếng càu nhàu. Rồi hắn quay đầu về phía Paula và nói:
– Ê, con nhãi, lại đây.
Paula mím miệng nhưng cũng đứng dậy và bước tới một bước, bình tĩnh nói:
– Không đựơc thò cái cẳng dơ của mày lên mình tao.
Tên cướp nói gì đó với đồng bọn bằng tiếng Tây Ban Nha. Và tên kia hất đầu với Fenner, ra lệnh:
– Lại đây.
Fenner bước ua. Khi đi ngang gần tên nhỏ, hắn dập vào đầu anh một cú bằng báng súng lục. Fenner quị xuống, đầu óc ngất ngư, rồi nằm dài ra. Tên cướp thọc cú mũi giày vuông vào trên cổ, phía dưới tai. Fenner lăn tròn một vòng…”.