Nếu bạn muốn thay đổi cuộc sống của mình, bạn sẽ phải làm những điều khác biệt. Tuy nhiên, đôi khi chỉ vài cuốn sách truyền cảm hứng cũng có thể thay đổi hoàn toàn cái nhìn của bạn và khiến cuộc sống của bạn bước sang trang mới. Dưới đây là 6 tựa sách hay của Nguyễn Ngọc Thạch được nhiều người mua nhất hiện nay
1 Lưng Chừng Cô Đơn
Những ngày viết “Lưng chừng cô đơn”,chợt thấy như bản thân được trẻ lại hơn chục tuổi. Được quay về với mối tình đầu,nếm trải mùi vị của giận hờn,ngọt ngào và chia ly.
Rồi lại thấy đau.
Trong “Lưng chừng cô đơn”,ngoài những đoạn thoại,không có bất cứ đại từ nhân xưng “tôi” nào được dùng.
Vì chẳng phải viết cho bản thân,mà viết cho chúng ta,những người trẻ,những người hoang mang trong cuộc đời,hoang sơ trong tình yêu.
Những người mà ít nhất một lần trong đời thấy lạc lõng,chơi vơi dù xung quanh là nghẹt cứng người và người.
Những người nghe cô đơn đọng thành giọt,lăn dài trên khóe mắt,để rồi sáng ngày mai,lại phải mỉm cười,vì hiểu rằng mình chẳng thương mình thì cũng chẳng ai thương.
Hi vọng, “Lưng chừng cô đơn” không khơi dậy nỗi đau nào trong bạn…
2 Khóc Giữa Sài Gòn
Tầng hai ba tòa nhà nhìn xuống, Sài Gòn chỉ còn là những đốm sáng lấp lánh, xa vời vợi. Người đi dưới kia khoác lên mình nỗi cô đơn trầm mặc, im lặng bước, chân đưa về đâu, chắc chỉ mình mình biết.
Sài Gòn đẹp, chưa bao giờ không đẹp, dù là từ đằng xa nhớ về, hay đang cuộn mình giữa khói bụi và lo âu. Nghĩ về Sài Gòn, người ta nhớ đến vùng đất của cơ hội, của những ước mơ đổi đời rực rỡ, dù là khi đó, họ nằm co ro trong căn phòng trọ sáu mét vuông nóng hừng hực, đưa tay vơ lấy tờ báo cũ xua mớ không khí đang hầm hập phả vào người.
Chớp, nhấp nhoáng rồi sáng bừng một góc trời đêm, rạch không trung thành mấy mảnh tan tành. Rồi mưa, tan nát vỗ vào tấm kiếng cửa sổ nhìn xuống đường, mưa nặng hạt lắm, tiếng như vỡ lòng người ta. Đêm nay mưa rồi, sau nhiều ngày Sài Gòn nóng như uất nghẹn.
Nam thả lỏng người trong góc phòng, nhìn màn mưa nhòe nhoẹt bên ngoài. Chai rượu vang nãy giờ đã vơi hơn nửa, lòng Nam cũng vơi hơn nửa. Một nửa vui vơi, một nửa sầu cũng vơi. Tiếng nhạc chảy dọc căn phòng.
3 Con Ngủ Đi Con
Con Ngủ Đi Con là tập hợp những lời nhắn gởi của một người ba ở xa viết thư gởi cho con mình ngay cả khi con chỉ còn đang trong bụng mẹ. Trong những lời nhắn gởi, người đọc được nhớ về những ký ức ngày xưa, những bài học về đối nhân xử thế, đề cao giá trị gia đình, giá trị nhân sinh cũng như lời nhắc mỗi đứa con hãy trân trọng, yêu quý gia đình của mình hơn, bởi đến một ngày, khi mất đi người thân rồi thì tất cả chỉ còn là hối hận.
4 Lạc Giữa Miền Đau
Năm năm sau khi ra mắt tiểu thuyết Khóc giữa Sài Gòn, Nguyễn Ngọc Thạch viết tiếp câu chuyện bằng cuốn sách Lạc giữa miền đau. Các nhân vật chính đều đã có con đường đi riêng, nhưng rồi không hẹn mà gặp, họ cùng nhau quay lại Sài Gòn, gặp những con người mới đến, còn bỡ ngỡ với vùng đất này và viết lên những câu chuyện mới.
Mặc dù, tác giả bộc bạch ngay trong những lời đầu của tác phẩm rằng: Cuốn sách sẽ “nhàm chán, rối rắm” và không dành cho những người thiếu kiên nhẫn… Nhưng cuốn tiểu thuyết sẽ thu hút bạn đọc từ những dòng đầu tiên, cho tới trang cuối cùng bởi những câu chuyện, những tình tiết đôi lúc khôi hài, nhưng cũng đầy kịch tính, thậm chí là “máu” và nước mắt.
4 nhân vật Khoa, Đăng, Kate và Khánh lại được “tạo tác” với những câu chuyện khác sống dưới cùn vòm trời Sài Gòn. Khoa là cậu trai trẻ sớm mồ côi, bị ám ảnh bởi mùi biển và những xác người trắng phôi pha. Đăng, tham vọng nhưng dại khờ, ít tài năng nên chọn con đường bất chấp để thành công. Đó là Kate, người đàn bà bí ẩn với nụ cười nhếch môi, nhìn chuyện ồn ào ngoài kia như trò chơi của riêng mình. Hay là Khánh, người vợ cứ mãi băn khoăn trong câu hỏi liệu hạnh phúc gia đình phải giữ bằng cách nào.
Bên cạnh đó, những nhân vật đặc biệt như Sinh vật Cô đơn – gã trai trẻ sống một cuộc đời xoay đều trong quỹ đạo của nỗi buồn. Hay là Phan, mang ám ảnh về Nam. Là Mễ, vẫn đợi chờ người đàn ông của đời mình, là Ân, nay gai góc, xù xì như con nhím tự bảo vệ bản thân. Và họ lại tiếp tục lạc giữa những miền đau, lạc giữa mảnh đất mang tên Sài Gòn. Chuyện đời của họ, cũng là những gì đang hiển diện quanh ta.
5 Thất Tình Không Sao
Thất Tình Không Sao
Sự trở lại của Nguyễn Ngọc Thạch với làng sách sau hai năm vắng bóng vì đau khổ do thất tình.
Khác với những tác phẩm trước đây, thường mang màu sắc gai góc, u ám khi nói về phận người phận đời, những nỗi cô đơn đặc quánh khiến người ta nghẹt thở,“Thất tình không sao” là này được viết với tâm thế khác, của một người trưởng thành, tập trung cho công việc và tạo ra những điều tích cực thay vì chỉ ngồi than vãn về nỗi buồn chán trong tình yêu.
Câu chuyện thất tình của mỗi người vô cùng đa dạng, cứ mỗi người tình đi qua người ta lại thêm một trải nghiệm. Đối diện với nỗi đau đó lại càng muôn màu muôn vẻ hơn.
Có người đớn đau vật vã, có kẻ bình tĩnh khác thường, có người nhấp chén tiêu sầu càng sầu thêm. Có người chọn cách đi du lịch, rời khỏi mảnh đất tang thương lòng người trắc trở, xong hết tiền rồi quay về thấy mảnh đất đó còn tang thương hơn.
Bằng kinh nghiệm của mười năm tình trường, đã từng yêu, được yêu lẫn bị yêu, từng phản bội và bị phản bội, Thạch ghi lại câu bí quyết để người ta tụng niệm mỗi khi lòng đớn đau tình ái.
– “Thất nghiệp mới chết,Thất tình không sao…”
Đọc xong cuốn sách, chỉ mong những ai đang đớn đau sẽ đứng dậy, mạnh mẽ lên, xinh đẹp hơn rồi bước đi tiếp, vì vốn dĩ đời còn dài, trai gái còn đầy, đừng vì một cành cây mà bỏ qua khu rừng xanh mát.
6 Người Cũ Còn Thương
“Đây là một cuốn sách nhàm chán.Nó chẳng mang triết lý nhân sinh quan gì ghê gớm, cũng chẳng có nhiều bài học giúp người ta thay đổi nhận thức, tư duy, trí tuệ hay mở ra một lối đi mới trong cuộc đời.Nó đơn giản chỉ có một nỗi nhớ đặc quánh về người-nay-đã-thành-cũ.Cuốn sách này sẽ ngập trong khói thuốc, rượu vang, nhạc sầu, nỗi nhớ, cơn đau và tình cảm dành cho một người không thể yêu được nữa. Và nó sẽ cứ lặp lại hoài một việc là “nhớ người cũ”.Những ai vừa chia tay, tốt nhất đừng nên đọc nó. Những ai đã chia tay mà lòng còn vấn vương, còn thương người cũ thì tuyệt đối càng không nên đọc. Đọc đau ráng chịu, không đền tiền.Nhưng thiết nghĩ, nhiều khi đau xong người ta mới tỉnh, mới nhắc mình nhớ là sau cơn đau ai cũng phải sống tiếp. Đời còn dài, đừng vùi lấp thanh xuân trong những nỗi đau nay đã-thành-cũ.