Top 10 di sản thế giới được công nhận tại Brasil

0
1270
Vật Phẩm Phong Thủy

Di sản thế giới là di chỉ, di tích hay danh thắng của một quốc gia như rừng, dãy núi, hồ, sa mạc, tòa nhà, quần thể kiến trúc hay thành phố,… do các nước có tham gia Công ước Di sản thế giới đề cử cho Ủy ban Di sản thế giới, được công nhận và quản lý bởi UNESCO. Sau đó, UNESCO sẽ lập danh mục, đặt tên và bảo tồn những vị trí nổi bật về văn hóa hay đặc điểm tự nhiên cho di sản nhân loại chung. Vậy ở Brasil có những di sản nào đã được công nhận , chúng ta cùng tìm hiểu sau đây.

1.Thác Iguazu
Thác nước Iguazu hay Iguazú, Iguassu, Iguaçu (tiếng Bồ Đào Nha: Cataratas do Iguaçu (phiên âm: kataɾatɐz du iɡwasu); Tây Ban Nha: Cataratas del Iguazú (phiên âm: kataˈɾatas ðel iɣwaˈsu); Guarani: Chororo Yguasu (phiên âm: ɕoɾoɾo ɨɣʷasu) là thác nước nằm trên sông Iguazu, biên giới của bang Paraná của Brasil và tỉnh Misiones của Argentina. Sông Iguazu chảy từ khu vực núi gần thành phố Curitiba hợp lưu với sông San Antonio hình thành ranh giới tự nhiên giữa Argentina và Brazil.

Cái tên “Iguazu” xuất phát từ tiếng Guarani hoặc Tupi “y”, có nghĩa là “nước”, và “ûasú” [wasu], có nghĩa là “lớn” . Truyền thuyết kể rằng một vị thần đã kết hôn với một người phụ nữ đẹp tên Naipí, nhưng người đó đã chạy trốn với một người tên là Tarobá trong một chiếc xuồng. Trong cơn giận dữ, thần thái lát sông, tạo ra thác nước này. Một người Tây Ban Nha Álvar Núñez Cabeza de Vaca đạt được danh hiệu conquistador là người tìm thấy thác nước này vào năm 1541.


2.Quảng trường São Francisco
Quảng trường São Francisco (tiếng Bồ Đào Nha: Praça São Francisco) nằm tại São Cristóvão, Brasil là một khoảng không gian mở được bao quanh bởi các tòa nhà thời kỳ thuộc địa là Nhà thờ São Francisco, nhà thờ Santa Casa da Misericórdia, cung điện Provincial cùng một số tòa nhà được xây dựng vào những thời gian sau đó. Quần thể này như là ví dụ điển hình của kiến trúc Phan Sinh ở Đông bắc Brasil.

Ngày 1 tháng 8 năm 2010, khu vực rộng 3 hecta (7,4 mẫu Anh) đã được UNESCO công nhận là Di sản thế giới. Nó được quản lý bởi một văn phòng khu vực của Viện Di sản lịch sử và nghệ thuật (IPHAN) phối hợp cùng chính quyền địa phương


3.Vườn quốc gia Chapada dos Veadeiros
Vườn quốc gia Chapada dos Veadeiros là một phần của cao nguyên Chapada dos Veadeiros, một cao nguyên cổ ở miền Trung Brazil, với điểm cao nhất là đỉnh Serra da Santana. Khu vực này là mang vẻ đẹp nổi bật với địa chất của một cao nguyên rộng lớn hình thành cách đây 1,8 tỷ năm,[1] bao gồm nhiều thác nước, suối tinh thể, hẻm núi sâu và thung lũng đá. Con sông chính chảy qua vườn quốc gia là sông Preto, chảy về hướng giữa Bắc và Tây tây nam. Phía Bắc của vườn quốc gia được giới hạn bởi hai con sông Santana và Bartolomeu.

Vườn quốc gia này thuộc bang Goias, được thành lập vào ngày 11 tháng 1 năm 1961 theo quyết định của chủ tịch nước của Brazil bấy giờ là Juscelino Kubitscheck. Đây là một phần của di sản thế giới của UNESCO vào năm 2001 với diện tích 655 km2 và chịu sự quản lý của IBAMA (Viện Môi trường và Tài nguyên tái tạo Brazil).


4.Vườn quốc gia Iguaçu
Vườn quốc gia Iguaçu là một vườn quốc gia thuộc bang Paraná, Brazil. Nó được thành lập theo nghị định 1035 của liên bang vào ngày 10 tháng 1 năm 1939, vườn quốc gia này có tổng diện tích là 185.262,5 ha với chiều dài khoảng 420 km, trong đó có tới 300 km là biên giới tự nhiên giữa Brazil và Argentina. Vườn quốc gia giáp với vườn quốc gia Iguazu của Argentina, bảo vệ một phần của thác nước lớn nhất và ấn tượng nhất trên thế giới, thác Iguazu, có chiều dài hơn 2.700 mét. Đây là nhà của nhiều loài động thực vật quý hiếm và có nguy cơ tuyệt chủng, trong đó có rái cá khổng lồ và thú ăn kiến ​​khổng lồ. Những đám mây mù được hình thành bởi thác nước có lợi cho sự phát triển của thảm thực vật nơi đây . Ngày 17 tháng 11 năm 1986, vườn quốc gia này trở thành một di sản thế giới của UNESCO.


5.Các rừng nhiệt đới bờ biển Đại Tây Dương
Các rừng nhiệt đới bờ biển Đại Tây Dương là các khu rừng dọc bờ biển Đại Tây Dương thuộc bang Bahia và Espirito Santo, phía Đông bắc Brazil bao gồm 8 khu vực bảo vệ với diện tích 112.000 ha, là các khu rừng nhiệt đới Đại Tây Dương mang tính đa dạng sinh học cao, với nhiều loài đặc hữu, quý hiếm được bảo tồn ở Đông bắc Brazil.

Đây là các khu vực ngập nước, các rừng nhiệt đới cửa sông, ven biển với phía Tây là cao nguyên đá vôi Sierras. Các địa điểm với độ ẩm cao nên thực vật ở đây rất phong phú với dày đặc các loài cây lá rộng, tán cao, cây dây leo, cây bụi, thực vật ký sinh.. đặc biệt là loài cây Pau Brasil (một loài cây lấy gỗ sản xuất đàn vĩ cầm và thuốc nhuộm duy nhất chỉ có ở khu vực). Động vật nổi bật nhất là các loài chim và động vật linh trưởng đặc hữu của rừng Đại Tây Dương và một số loài khác như: lười, nhím bristlespined, báo đốm..

Các khu rừng nhiệt đới bờ biển Đại Tây Dương được UNESCO công nhận là di sản thế giới vào năm 1999 bao gồm 8 khu rừng là:

Khu dự trữ sinh quyển Una, Bahia
Khu vực bảo vệ PAU Brazil CEPLAC, Bahia
Khu vực bảo vệ Veracruz, Bahia
Vườn quốc gia Pau Brazil
Công viên quốc gia Discovery
Công viên quốc gia Monte Pascoal
Khu dự trữ sinh quyển Linhares, Espirito Santo
Khu dự trữ sinh quyển Sooretama

6.Fernando de Noronha
Fernando de Noronha (tiếng Bồ Đào Nha phát âm: [feʁnɐdu dʒi noɾõɲɐ]) là một quần đảo cách bờ biển Brazil 354 km (220 dặm). Quần đảo bao gồm 21 đảo và đảo nhỏ thuộc Đại Tây Dương. Hòn đảo chính có diện tích 18,4 km vuông và dân số 3.012 người (năm 2010). Khu vực này là một đô thị biệt của bang Pernambuco (dù nó gần với bang Rio Grande do Norte hơn). Nó đã được chỉ định là một di sản thế giới của UNESCO. Để tới được đây, du khách có thể nhận đi bằng máy bay hoặc tàu thủy từ thành phố Recife (cách quần đảo 545 ​​km) hoặc bằng máy bay từ Natal (cách quần đảo 360 km). Du khách sẽ phải trả một khoản lệ phí nhỏ khi tới đây. Khu vực thiên nhiên này được quản lý bởi IBAMA (Viện Môi trường và Tài nguyên).


7.Goiás, Goiás
Goiás (còn được gọi là Goiás Velho, Goiás Old) là một thành phố nhỏ và khu đô thị ở bang Goiás, Brazil. Thành phố có diện tích diện tích 3.108 km²(2002) và dân số là 24.072 (2007). Đây là thủ phủ cũ của bang và bảo tồn nhiều di sản thuộc địa có giá trị lịch sử. Năm 2001, nó trở thành một di sản thế giới của UNESCO.

Thành phố là thủ phủ cũ của bang Goiás cho đến năm 1937, khi tòa thị chính bang được chuyển tới thành phố Goiânia. Nó được thành lập bởi nhà thám hiểm Bartolomeu Bueno da Silva, có biệt danh là Anhanguera, và thành phố lúc đó được gọi là Vila Boa de Goyaz (“thị trấn Goyaz tốt đẹp” trong tiếng Bồ Đào Nha cổ). Với tầm quan trọng lịch sử của nó, trung tâm lịch sử của Goiás đã được ghi vào danh sách di sản thế giới.


8.Ouro Preto
Ouro Preto là một đô thị thuộc bang Minas Gerais, Brasil. Đô thị này có diện tích 330,9 km², dân số năm 2007 là 69058 người, mật độ 55,5 người/km².

Thành phố là một thị trấn cổ về việc khai thác vàng trong dãy núi Serra do Espinhaço và được công nhận là một di sản thế giới của UNESCO vì kiến trúc Baroque nổi bật của nó.


9.Khu bảo tồn Pantanal
Pantanal là khu bảo tồn, là vườn quốc gia có diện tích 187.818 ha nằm ở phía Tây Nam bang Mato Grosso và Tây Bắc bang Mato Grosso do Sul của Brasil, gần biên giới với Bolivia. Khu bảo tồn này là một trong những vùng đất ngập nước lớn nhất thế giới và đã được UNESCO công nhận là di sản thế giới vào năm 2000 nhờ sự đa dạng đáng ngạc nhiên của hệ động thực vật.


10.Quần thể hiện đại Pampulha
Quần thể hiện đại Pampulha (tiếng Bồ Đào Nha: Conjunto Moderno da Pampulha) là một dự án đô thị ở Belo Horizonte, bang Minas Gerais, Brazil. Quần thể này bao gồm các công trình được thiết kế xung quanh Hồ Pampulha (một hồ nước nhân tạo) bao gồm một casino, một phòng tập khiêu vũ, câu lạc bộ golf và nhà thờ Saint Francis của Assisi. Các tòa nhà được thiết kế bởi kiến trúc sư Oscar Niemeyer phối hợp cùng kiến trúc sư cảnh quan Roberto Burle Marx và các nghệ sĩ theo chủ nghĩa hiện đại của Brazil.[1] Vào tháng 7 năm 2016, quần thể kiến trúc này đã được UNESCO công nhận là Di sản thế giới.

Các Bài Hay Nên Xem Khác

Vật Phẩm Phong Thủy

BÌNH LUẬN