Top 9 di sản thế giới được công nhận tại Argentina

0
1237
Vật Phẩm Phong Thủy

Di sản thế giới là di chỉ, di tích hay danh thắng của một quốc gia như rừng, dãy núi, hồ, sa mạc, tòa nhà, quần thể kiến trúc hay thành phố,… do các nước có tham gia Công ước Di sản thế giới đề cử cho Ủy ban Di sản thế giới, được công nhận và quản lý bởi UNESCO. Sau đó, UNESCO sẽ lập danh mục, đặt tên và bảo tồn những vị trí nổi bật về văn hóa hay đặc điểm tự nhiên cho di sản nhân loại chung. Vậy ở Argentina có những di sản nào đã được công nhận , chúng ta cùng tìm hiểu sau đây.

1.Vườn quốc gia Talampaya
Vườn quốc gia Talampaya là một vườn quốc gia nằm ở tây nam tỉnh La Rioja, Argentina. Đây là khu dự trữ sinh quyển tỉnh vào năm 1975, vườn quốc gia vào năm 1997 và là di sản thế giới của UNESCO vào năm 2000.

Vườn quốc gia nằm ở độ cao 1.500 m (4.921 ft) so với mực nước biển và có diện tích 2.150 km² (830 dặm vuông). Mục đích thành lập vườn là để bảo vệ các địa điểm khảo cổ học và cổ sinh vật học quan trọng được tìm thấy. Vườn quốc gia có cảnh quan đẹp tuyệt vời cùng hệ thực vật và động vật điển hình của quần xã sinh vật núi.

Vườn quốc gia này là một bồn địa giữa hai dãy núi Los Cerro Colorados về phía tây và Sierra de Sañagasta về phía đông. Cảnh quan là kết quả của sự xói mòn bởi nước và gió của khí hậu sa mạc, cùng với đó là sự chênh lệch nhiệt độ rất lớn trong ngày – nhiệt độ cao vào ban ngày và thấp vào ban đêm, với những cơn mưa xối xả vào mùa hè và gió mạnh trong mùa xuân.

Giá trị của vườn:

Địa điểm khảo cổ ở thung lũng sông Talampaya, nơi khủng long sinh sống hàng triệu năm trước đây với nhiều hóa thạch được tìm thấy tuy không nhiều như ở Ischigualasto.
Hẻm núi Talampaya và các thành hệ đá của nó, với các bức tường cao tới 143 mét (469 ft) và hẹp tới 80 mét (262 ft) được hình thành bởi quá trình địa chất hàng triệu năm.
Hệ động thực vật phong phú điển hình của hẻm núi và sa mạc cằn cỗi như thực vật cây bụi, xương rồng.. động vật có lạc đà thảo nguyên, thỏ rừng, cáo, kền kền, thú Mara…
Ngoài ra, nơi đây từng là nơi cư trú của người bản địa Puerta del Cañón với nhiều những bức tranh đá nghệ thuật.
Năm 2000, cùng với Ischigualasto, vườn quốc gia Talampaya được ghi vào danh sách di sản thế giới của UNESCO tại kì họp lần thứ 24.


2.Vườn quốc gia Iguazú
Vườn quốc gia Iguazú là một vườn quốc gia của Argentina, nằm ​​trong bộ Iguazú, ở phía bắc của tỉnh Misiones, vùng Argentina Mesopotamia. Nó có diện tích là 550 km2 (212 sq mi).

Vườn quốc gia được thành lập vào năm 1934 và nơi đây chứa đựng một trong những vẻ đẹp tự nhiên lớn nhất của Argentina, thác Iguazu, bao quanh bởi các khu rừng cận nhiệt đới. Qua sông Iguazu là phần lãnh thổ của Brazil (thuộc vườn quốc gia Iguaçu). Cả hai vườn quốc gia đã được tuyên bố là di sản thế giới của UNESCO vào năm 1984 và 1986.

Khu vực vườn quốc gia là nơi sinh sống 10.000 năm trước của những người thu lượm săn bắn thuộc nền văn hóa Eldoradense. Tiếp theo đó là những người Guarani, người đã đưa công nghệ nông nghiệp mới, và đã bị di dời bởi những người Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha vào thế kỷ 16, mặc dù di sản của họ vẫn còn sống trong khu vực này (tên của công viên và sông là Guarani y guasu, “nước lớn”). Người đầu tiên khám phá ra khu vực này là Alvar Núñez Cabeza de Vaca, vào năm 1542, sau đó là những người dòng Tên vào năm 1609.


3.Thác Iguazu
Thác nước Iguazu hay Iguazú, Iguassu, Iguaçu (tiếng Bồ Đào Nha: Cataratas do Iguaçu (phiên âm: kataɾatɐz du iɡwasu); Tây Ban Nha: Cataratas del Iguazú (phiên âm: kataˈɾatas ðel iɣwaˈsu); Guarani: Chororo Yguasu (phiên âm: ɕoɾoɾo ɨɣʷasu) là thác nước nằm trên sông Iguazu, biên giới của bang Paraná của Brasil và tỉnh Misiones của Argentina. Sông Iguazu chảy từ khu vực núi gần thành phố Curitiba hợp lưu với sông San Antonio hình thành ranh giới tự nhiên giữa Argentina và Brazil.

Cái tên “Iguazu” xuất phát từ tiếng Guarani hoặc Tupi “y”, có nghĩa là “nước”, và “ûasú” [wasu], có nghĩa là “lớn” . Truyền thuyết kể rằng một vị thần đã kết hôn với một người phụ nữ đẹp tên Naipí, nhưng người đó đã chạy trốn với một người tên là Tarobá trong một chiếc xuồng. Trong cơn giận dữ, thần thái lát sông, tạo ra thác nước này. Một người Tây Ban Nha Álvar Núñez Cabeza de Vaca đạt được danh hiệu conquistador là người tìm thấy thác nước này vào năm 1541.


4.Quebrada de Humahuaca
Quebrada de Humahuaca là một vùng thung lũng hẹp và dài khoảng 155 km (96 dặm), nằm ở tỉnh Jujuy ở phía tây bắc Argentina, cách 1.649 km (1025 dặm) phía bắc Buenos Aires (ở 23°11’59” vĩ nam 65°20’56” kinh tây). Khu vực giáp với vùng Altiplano ở phía tây và phía bắc, những ngọn đồi cận Andes ở phía đông, và các “thung lũng ấm” (Valles Templados) ở phía nam.

Quebrada (nghĩa đen là “bị gãy”) dịch ra là thung lũng sâu hay khe núi. Nó được đặt tên theo Humahuaca, một thành phố nhỏ có 11.000 cư dân. Sông Grande (Río Grande) là sông chính trong khu vực, khô vào mùa đông, mở rộng dòng chảy trong mùa hè.

Khu vực là một ngã tư thông tin liên lạc, kinh tế, xã hội và văn hóa. Đây là khu vực sinh sống có niên đại 10.000 năm, kể từ khi có những người săn bắn hái lượm đầu tiên trong thời tiền sử. Nơi đây từng là nơi qua lại của con đường bộ hành dưới thời đế chế Inca vào thế kỷ 15, sau đó đây là khu vực kết nối quan trọng giữa phó vương quốc Río de la Plata và phó vương quốc Peru, cũng như các giai đoạn cho nhiều trận đánh của cuộc chiến tranh giành độc lập dưới thời Tây Ban Nha.

Quebrada de Humahuaca đã được UNESCO công nhận di sản thế giới vào ngày 2 tháng 7 năm 2003.


5.Mạng lưới đường bộ Inca
Mạng lưới đường bộ Inca là hệ thống giao thông rộng lớn nhất và tiên tiến trong thời kỳ Tiền Columbus tại Nam Mỹ.Việc xây dựng những con đường đòi hỏi một chi phí lớn cả về thời gian và công sức, và chất lượng các công trình xây dựng thực tế vẫn đang trong tình trạng khá tốt sau hơn 400 năm sử dụng. Mạng lưới này dựa trên hai tuyến đường Bắc-Nam với nhiều nhánh xuyên qua dãy Andes. Phần nổi tiếng nhất của hệ thống đường bộ này là đường mòn Inca đến Machu Picchu. Một phần của mạng lưới đường bộ được xây dựng bởi nền văn hóa tiền Inca, đặc biệt là trong thời kỳ văn hóa Wari. Trong thời kỳ thực dân Tây Ban Nha, các bộ phận của hệ thống đường bộ được gọi là El Camino Real.


6.Vườn quốc gia Los Glaciares
Vườn quốc gia Los Glaciares (Tây Ban Nha: Los Glaciares nghĩa là Các sông băng) là một vườn quốc gia ở tỉnh Santa Cruz, Patagonia của Argentina. Vườn quốc gia có diện tích 4459 km ². Năm 1981, vườn quốc gia này được công nhận là di sản thế giới của UNESCO.

Được lập vào năm 1937, đây là vườn quốc gia lớn thứ hai ở Argentina. Tên của nó đề cập đến các chỏm băng khổng lồ trong dãy núi Andes, là nguồn cung cấp nước cho 47 sông băng lớn, trong đó chỉ có 13 dòng chảy về phía Đại Tây Dương. Đây là các chỏm băng lớn nhất nằm ngoài Nam Cực và Greenland. Trong các phần khác của thế giới, sông băng bắt đầu ở độ cao ít nhất là 2.500 mét trên mực nước biển trung bình, nhưng ở vườn quốc gi này, do kích thước của các chỏm băng, các sông băng bắt đầu chỉ 1.500 m, trượt xuống đến 200 m AMSL, làm xói mòn bề mặt của vùng núi đỡ chúng.


7.Ischigualasto
Ischigualasto là một công viên tự nhiên nằm ở phía đông bắc của tỉnh San Juan, phía tây bắc Argentina (từ 30 ° S 68 ° W), giới hạn phía bắc với công viên quốc gia Talampaya ở La Rioja. Cả hai khu vực thuộc về cùng một chu kỳ hình thành địa chất, hình thành Ischigualasto (đôi khi còn được gọi là hình thành Ischigualasto-Talampaya).


Được mệnh danh là thung lũng Mặt Trăng, công viên nổi tiếng là một trong những bảo tàng cổ sinh vật học xuất hiện từ kỷ Trias muộn (kỷ đầu tiên của Đại trung sinh cách đây 231,4 – 225,9 triệu năm[1]) lớn nhất tại Argentina cũng như trên thế giới. Nơi đây lưu giữ hóa thạch về xương của các loài thực vật hóa đá (Protojuniperoxylon ischigualastianus, dương xỉ hóa đá, mộc tặc) động vật, bò sát, khủng long cổ nhất từng được biết đến trên thế giới như Terapsids, Eodromaeus, Eoraptor lunensis, Herrerasaurus… Đặc biệt, công viên còn có nhiều hóa thạch của các loài động vật có vú và tê giác cổ như Cynodont,Rhynchosaur chiếm phần lớn cho thấy khủng long không hẳn là loài động vật lớn nhất và có số lượng nhiều nhất tại đây. Theo nhiều nhà khoa học, nguyên nhân cái chết của nhiều loài khủng long và động vật ở đây là do một trận mưa lớn kéo dài làm ngập thung lũng, sau đấy rút đi để lại một đồng bằng bùn rộng lớn và các loài động vật đã mắc kẹt ở đó, vì thế, số lượng các bộ xương hóa thạch trong thung lũng là rất lớn và khá nguyên vẹn cho tới tận ngày nay. Ước tính nơi đây có khoảng 10.000 bộ xương hóa thạch.

8.Cueva de las Manos
Cueva de las Manos (từ tiếng Tây Ban Nha có nghĩa Hang của những bàn tay) là một hang hoặc chuỗi hang động ở tỉnh Santa Cruz, Argentina, cách thị trấn Perito Moreno 163 km về phía nam, bên trong Vườn quốc gia Francisco P. Moreno. Nơi đây bao gồm nhiều địa điểm khảo cổ và cổ sinh vật học quan trọng.

Hang nằm trong lưu vực sông Pinturas, tại một điểm biệt lập trong cảnh quan Patagonia. Nó nổi tiếng (và tên của nó cũng bắt nguồn từ đó) về những hình bàn tay, do những người thổ dân bản xứ (có lẽ là tổ tiên của người Tehuelche) khoảng từ 13.000 tới 9.500 năm trước tạo ra[1]. Thành phần của thứ mực vẽ có lẽ là từ khoáng chất, vì thế niên đại của những bức vẽ được xác định từ những phần còn sót lại của những chiếc ống làm bằng xương dùng để phun sơn lên bàn tay đặt trên vách hang.

Hang chính sâu 24 m, cửa vào rộng 15 m, bên ngoài cao 10 m. Nền hang bên trong dốc cao dần lên; phía bên trong độ cao của hang giảm chỉ còn hơn 2 m.

Những hình ảnh các bàn tay thường là âm bản (theo hình bàn tay mẫu). Bên cạnh đó còn có một số hình miêu tả con người, guanaco, đà điểu Nam Mỹ, mèo và các loài thú khác, cũng như một số hình hình học, những hình zíc zắc, biểu tượng của mặt trời, và các cảnh săn bắn. Những bức tranh tương tự, dù có số lượng nhỏ hơn, cũng được tìm thấy ở các hang bên cạnh. Có một số chấm đỏ trên trần hang, có lẽ được tạo ra bằng cách nhúng dụng cụ đi săn của họ (boleadoras) vào mực rồi ném nó lên trần. Màu sắc của các bức tranh thay đổi từ đỏ (làm từ khoáng chất hematit và maghemit) sang trắng kaolin), đen (mangan oxit) hay vàng (natrojarosit)[1].

Đa số các bàn tay đều là tay trái, có lẽ vì những người vẽ tranh đã giữ ống thổi bằng tay phải. Kích thước các bàn tay giống với tay của một cậu bé 13 tuổi, nhưng chúng hơi nhỏ hơn, từ đó có thể suy xét rằng đó là tay của những người hơn lớn tuổi hơn một chút, và họ đánh dấu bước chuyển vào tuổi trưởng thành bằng cách in bàn tay vào tường của chiếc hang thiêng liêng này.

Cueva de las Manos đã được liệt vào danh sách Địa điểm di sản thế giới từ năm 1999.


9.Córdoba, Argentina
Córdoba, tên viết tắt CBA, là một thành phố có vị trí địa lý gần trung tâm của Argentina, chân núi Sierras Chicas nằm trên bờ sông Suquía River, cách Buenos Aires 700 km về phía Tây Tây Bắc. Thành phố này chính là thủ phủ của Tỉnh Córdoba. Córdoba là thành phố quan trọng thứ hai của Argentina từ thế kỷ thứ 16 và cũng là trung tâm công nghiệp phát triển thứ nhì của nước này hiện nay.

Córdoba sở hữu nhiều công trình lịch sử nổi tiếng có từ thời còn là thuộc địa của Tây Ban Nha, trong đó đặc biệt nhất phải kể đến Nhà thờ Thiên chúa giáo La Mã, Jesuit Block, công trình được UNESCO công nhận di sản thế giới vào năm 2000, vốn là một nhóm các tòa nhà được xây dựng từ thế kỷ thứ 17, bao gồm Colegio Nacional de Monserrat và khuôn viên trường Đại học thuộc địa. Khuôn viên này ngày nay thuộc bảo tàng lịch sử của Đại học Quốc gia Córdoba, đại học lớn thứ hai cả nước từ thế kỷ 20 (sau Đại học Buenos Aires) xét về phương diện số lượng sinh viên, ngành nghề, chương trình đào tạo.

Córdoba còn được biết đến với những phong trào lịch sử như Cách mạng Đại học diễn ra vào năm 1918.

Các Bài Hay Nên Xem Khác

Vật Phẩm Phong Thủy

BÌNH LUẬN