“Truyện ngôn tình giống như một cuốn truyện cổ tích chỉ toàn màu hồng kể về tình yêu giữa công chúa và hoàng tử”. Nhận định đó là hoàn toàn sai lầm, những cuốn tiểu thuyết ngôn tình không phải lúc nào cũng có cái kết đẹp nhất cho hai nhân vật chính, có những cuốn sách còn hiện thực đến đau lòng. Ngoài những tình yêu khắc cốt ghi tâm, cảm động lòng người, các tác giả sáng tác truyện ngôn tình còn khai thác những mối quan hệ khác như: gia đình, tình bạn… Qua những câu chuyện đó, dường như độc giả đâu đó tìm thấy hình bóng mình với đủ sắc thái tình cảm: tự tin, dũng cảm, hay chùn bước, trốn tránh… Vậy nên có nhiều tác phẩm đã thành công khi chạm vào góc khuất trong tim người đọc. Hãy cùng topxephang.com điểm qua 10 bộ tiểu thuyết ngôn tình hay nhất trên mạng của tác giả Diệp Lạc Vô Tâm
1 Mãi mãi là bao xa
Tháng tư, mùa anh đào nở hoa rực rỡ. Hoa đào nở rộ đầy cành, rực rỡ sắc màu rơi rơi trong gió. Lăng Lăng đứng dưới tán cây, nhìn một màn mưa hoa bay lượn ngập trời. Cô yêu nhất hoa đào không phải vì cảnh hoa rơi ào ạt lãng mạn trước mắt mà bởi số mệnh của nó. Có người nói, số mệnh cây anh đào thật thê lương, thân cây to lớn không biết phải bồi đắp qua bao nhiêu mùa nóng lạnh, nhưng lại chỉ có thể bày ra vẻ rực rỡ trong thoáng chốc trên nhân gian. Lăng Lăng nói: Không! Khoảnh khắc bừng sáng chính là vĩnh hằng. Những gì tốt đẹp, được như vậy là quá đủ rồi. Bạn đã bao giờ thử yêu thương một người, vì người đó mà dốc hết tình yêu, khóc cạn nước mắt cũng chưa từng hối hận? Có người hỏi: Người con trai như thế nào lại có thể khiến cho cậu khóc cạn nước mắt cũng cam lòng? Bên cửa sổ, chậu hoa nhài lại nở, hương thơm tươi mát giống như mùi của người đó. Gió nhẹ thổi qua trước khung cửa, mang hương thơm say lòng người lượn lờ tràn ngập căn phòng. Lăng Lăng nói: Một người con trai làm cho người con gái không thể quên… Nhân nùng như mực, vị đạm như trà. (con người nồng nàn như mực, hương vị thanh đạm như trà) Có người hỏi: Có thể kể cho bọn tớ nghe một ít chuyện xưa của cậu không? Lăng Lăng nói: Được, nhưng chuyện cũ dài lắm, không biết nên bắt đầu từ đâu đây… … Quan Tiểu Úc nói: Vậy trước hết để tớ giới thiệu sơ qua với mọi người các nhân vật trong câu chuyện đi, người nào người nấy đều tuyệt! Tâm Tâm nói: Nếu không muốn nghe cô ấy dông dài thì mời nhảy sang chương ba, để tớ kể cho mọi người một câu chuyện tình lãng mạn năm xưa… Trên mạng tác phẩm được dịch với tên nguyên gốc Trao Lầm Tình Yêu Cho Anh
2 Nụ hôn của sói
Nếu An Dĩ Phong không tính là đàn ông, trên thế giới này không ai dám nói chính mình là đàn ông!
Nếu An Dĩ Phong không tính là yêu nghiệt, như vậy, trên thế giới này cũng không hề có yêu nghiệt…
Hắn là một người đàn ông như vậy, rong ruổi giang hồ mười lăm năm, ai dám cùng hắn một câu trái ý, về sau đừng nghĩ mở miệng nói chuyện. Hắn kiêu ngạo ương ngạnh, hoành hành ngang dọc, hắn cô độc, mệt mỏi… nhưng mấy ai biết rằng, trong tim hắn chỉ có một bóng hình, và có một người lặng lẽ yêu hắn, chờ hắn… ở một nơi rất xa.
“Em không cần kết quả, cũng không cần hứa hẹn gì, có thể yêu thêm được một ngày thì sẽ yêu một ngày, có thể nhìn thêm được một lần thì sẽ nhìn thêm một lần!”
“Tư Đồ Thuần, em hãy nhớ rằng, An Dĩ Phong cả đời này sẽ không lấy ai khác ngoài em!”
“Nhưng em không thể lấy anh.”
“Anh biết… Được yêu em là đủ rồi.”
“Cho dù ngày mai có kết cục thế nào đi nữa, em cũng sẽ không hối hận vì đã yêu anh.”
3 Ngủ cùng sói
Hàn Trạc Thần: “Thích, người ta cần dùng một thời gian rất lâu. Nhưng yêu, chỉ cần trong nháy mắt.” Ghi chú: Những lời dưới đây do người biên tập viết (không phải trích lời tác giả), dựa theo nội dung câu truyện. Hàn Trạc Thần Những thứ tôi cần không nhiều… Giấc mộng tuổi trẻ cũng không thể nào lấy lại… Đen là đen, trắng là trắng, chẳng thể nào trộn lẫn… Sau bao sóng gió, sau bao thăng trầm… tôi chỉ còn một giấc mộng duy nhất… là em… Nhưng là, Mong rằng những lúc tôi trở về, em háo hức chạy ra đón tôi là vì đợi tôi về, mà không phải muốn nghe tin tôi chết. Mong rằng những lúc tôi mệt mỏi, em pha cho tôi cốc cà phê ấm áp, mà không phải tìm cách độc chết tôi. Mong rằng… — — Hàn Thiên Vu Năm em lên 7, anh phá nát gia đình em Năm em lên 9, anh trả lại cho em một mái nhà Năm em 15, anh nói em là của anh, mãi mãi phải ở bên anh Năm em 18, anh nói không bao giờ muốn nhìn thấy em nữa … Có những lúc em tự hỏi mình, tình yêu và thù hận bên nào nặng hơn Trong những cơn mơ, em thấy máu của người thân… Khi tỉnh lại, em thấy anh bên mình Có những thứ chẳng thể lựa chọn, mất đi rồi mới thấy quý báu đến chừng nào Có những thứ chẳng thể buông tay, cho dù trái tim của cả hai bên có ứa máu Vậy thôi, cứ như người ta nói, đời người có tí mấy đâu, yêu, và cứ yêu hết mình – Một câu chuyện không quá bi thương, cũng không quá ướt át. Nhẹ nhàng, đằm thắm như con người của Hàn Thiên Vu. Đừng bị những câu chữ trên lừa tình. Tôi thề đây là một câu truyện rất nhẹ nhàng. Thế nhưng, cũng có một ít xót ca, một ít sâu lắng
4 Chờ em lớn nhé được không?
Hàn Mạt Mạt, từ năm 8 tuổi đến năm 18 tuổi, cả cuộc sống của cô chỉ biết có anh, cần anh, theo anh, vì anh… Nếu đó không phải là tình yêu, phải chăng Mạt Mạt sẽ không cần đau lòng thêm nữa? Khi nhận ra tình yêu trẻ thơ của mình đối với anh chỉ là gánh nặng, cô đã quyết định buông tay, rời xa sự che chở, ấm áp của anh. Nếu hạnh phúc của cô phải đánh đổi bằng sự chịu đựng của anh thì có lẽ cả đời này Mạt Mạt không cần thứ hạnh phúc xa xỉ ấy nữa.
An Nặc Hàn, từ năm 14 tuổi đến năm 32 tuổi, từ lúc nào mà thứ tình cảm cưng chiều, che chở của người anh trai với em gái đã biến thành những cảm xúc khó kiểm soát? Anh vẫn nghĩ rằng cô bé con của anh còn quá nhỏ để hiểu thế nào là tình yêu, còn quá nhỏ để đánh đồng sự dựa dẫm ấy là thứ tình cảm nam nữ, chỉ cần đợi đến khi cô tìm thấy tình yêu thực sự ở một người khác thì tình thân giữa họ vẫn là một mối dây liên hệ không thể tách rời.
Anh đã đợi, đợi từ khi Mạt Mạt 8 tuổi đến khi cô 15 tuổi, đợi đến khi Mạt Mạt nản lòng thoái chí mà buông tay, lúc ấy anh mới nhận ra chính mình mới là người không hiểu tình yêu là gì? Nếu nỗi nhớ nhung khi xa cô không phải là tình yêu, nếu sự cô đơn bao trùm khi thấy cô bên người khác không phải là tình yêu, có phải An Nặc Hàn sẽ không thấy đau đớn như thế?
Nếu đó là những gì cô muốn, anh sẽ làm mọi thứ để cô được hạnh phúc, kể cả việc chấp nhận lấy một người con gái khác để cô yên tâm về người anh trai này. Bên cạnh người ấy, cô sẽ vui chứ? Dù niềm vui của cô không có anh. Nhưng cuộc sống luôn chứa đựng biết bao điều bất ngờ, trước lúc ra mắt bố mẹ vợ tương lai, An Nặc Hàn bỗng nhận được một lá thư trong chương trình “Bức thư viết cho tương lai” từ ba năm trước, là lá thư từ Mạt Mạt của anh.
Cô bé con từ ba năm trước có điều gì muốn nói mà ba năm sau mới có thể gửi đến anh? An Nặc Hàn run rẩy đọc từng nét chữ con trẻ chứa đựng biết bao tình cảm lớn lao mà anh không dám tin một cô bé 15 tuổi đã có. Thì ra Mạt Mạt của anh vẫn luôn yêu anh, không hề thay đổi. Nếu đây không phải là tình yêu, phải chăng họ sẽ không phải đi một quãng đường dài đến thế?
5 Động phòng hoa chúc sát vách
Không ai thực sự biết rõ về Diệp Chính Thần. Diệp Chính Thần – sinh viên y khoa của trường đại học Osaka, một anh chàng lăng nhăng thích cặp kè với những cô gái đẹp trên chiếc xe ô tô đắt tiền hay Diệp Chính Thần – một quân nhân lạnh lùng ẩn chứa nhiều bí mật? Cả Bạc Băng cũng vậy, dù anh có nói cô hãy tin anh như thế nào, bất chấp tình yêu cô dành cho anh ra sao thì vẫn không thể xóa nhòa đi hiện thực rằng anh đang che giấu cô quá nhiều thứ.
Hôm nay xuất hiện một cô vợ của anh, liệu ngày mai có lộ ra thêm những bí mật động trời nào khác? Quá mệt mỏi với mối quan hệ không rõ ràng này, Bạc Băng đã quyết định từ bỏ, cô sẽ về nước, sẽ quên anh. Cô bắt mình phải quên anh đi.
Nhưng Diệp Chính Thần có thể quên được không? Đứng bên ngoài cửa hàng váy cưới nhìn người phụ nữ mình yêu đang cười hạnh phúc với người khác, anh có thể quên được không? Liệu bây giờ anh trở lại, dùng mọi thủ đoạn có thể kéo cô quay trở về?
6 Nếu không là tình yêu
Có câu nói, con người trong cả một đời dù sao cũng phải làm vài chuyện khiến bản thân hối hận, như thế cuộc đời mới hoàn chỉnh.
Cho đến tận bây giờ, tôi chỉ làm hai việc giúp cuộc đời mình hoàn chỉnh. Đó là việc đầu tiên là yêu anh và việc thứ hai là gả cho anh.
Anh đã từng nói với tôi, nếu em thật sự yêu một người, dù anh ta không yêu em, em cũng phải tìm mọi cách giành được anh ta, bằng không cả đời này em sẽ không hạnh phúc. Tôi tin vào lời khuyên đó, vì vậy tôi đã sử dụng mọi cách có thể. Cuối cùng, tôi cũng có được anh nhưng rồi tôi lại rời xa anh.
Khi gặp hôn nhân sau hai mươi năm chờ đợi, liệu anh có phân biệt rõ, bao nhiêu là tình thân, bao nhiêu là tình yêu?
Khi hai thân thể hòa nhập là một, liệu anh có phân biệt rõ, bao nhiêu là dục vọng, bao nhiêu là nghĩa vụ?
Lúc gặp lại, lướt qua vai nhau, liệu anh có phân biệt rõ, bao nhiêu là quyến luyến, bao nhiêu là bất lực?
Lúc mười đầu ngón tay đan chặt vào nhau, anh nói ra câu “Anh yêu em, từ rất lâu rồi…”, em mới biết, người động lòng không chỉ có một mình em.
7 Gió thổi kí ức thành những cánh hoa
Tên truyện thật đẹp, thật thơ mộng nhưng nội dung lại ngược lại hoàn toàn. Mối quan hệ của cô và anh có thể xem là trái luân thường đạo lí không nhỉ? “Chị dâu” và em trai, nhưng họ đã quen nhau từ trước, lần đầu của cô là cho anh, cô yêu anh trai của anh vì cứ lầm tưởng rằng đó là anh, nhưng hai người họ thực chất lại là anh em sinh đôi. Trác Siêu Việt và Tô Mộc có một tình yêu quá nhiều khó khăn, thử thách, đúng như tên khác của truyện Vượt qua lôi trì, họ phải vượt qua những bức tường cản trước mắt mới có thể bên nhau trọn đời, để rồi những kí ức đau thương sẽ hóa thành những cánh hoa đẹp nhất mặc gió thổi bay. “Không phải mỗi tình yêu đều có một kết thúc tốt đẹp, yêu nhau, có được nhau, để cho kí ức lưu lại những thời khắc đẹp nhất, đó cũng là một loại hạnh phúc!”.
8 Sự dịu dàng khó cưỡng
Sự dịu dàng khó cưỡng kẻ về mối tình giữa cô nàng cá tính Quan Tiểu Úc và anh chàng đào hoa, thay người yêu nhanh hơn thay áo Âu Dương Y Phàm (Ivan). Giữa họ có mối lương duyên thật kì lạ và lãng mạn, họ chính là một minh chứng cho “duyên phận”. Có ai ngờ trước được Ivan, anh chàng mà Tiểu Úc cảm mến lại là Âu Dương Y Phàm, người mà bố mẹ muốn cô kết duyên theo đúng lời hôn ước của hai nhà từ nhỏ. Đây là một câu chuyện rất hài hước và ngọt ngào mà độc giả không nên bỏ lỡ. “Phụ nữ điều gì cũng có thể sai, điều duy nhất không thể sai là để mất ngươì đàn ông toàn tâm toàn ý yêu mình”.
9 Sự cám dỗ cuối cùng
Truyện kể về tình yêu sâu đậm của hai nhân vật Trịnh Vĩ và Giản Nhu. Một người là người đàn ông quyền lực trong ngành giải trí, còn người kia là ngôi sao điện ảnh nổi tiếng. Tình yêu của họ dường như gắn liền với ánh đèn showbiz, không biết là có bao nhiêu giả dối, bao nhiêu thật lòng. Truyện thu hút độc giả bởi những tình huống gay cấn, đẩy đến cao trào là khi cái chết của cha Giản Nhu có liên quan đến thân thế Trịnh Vĩ, cuốn hút độc giả từ chương truyện đầu tiên đến chương cuối cùng. “Thì ra yêu một người không phải là yêu vẻ đẹp bề ngoài, sự giàu có, trí tuệ hay cá tính của đối phương mà là cho dù người đó có vô số khuyết điểm mình vẫn sẵn lòng bỏ qua”.
10 Sa ngã vô tội
Sa ngã vô tội, đúng như cái tên của nó, là bức chân dung về cuộc đời sa ngã của cô gái tên Diêu Băng Vũ. Ngay từ đầu cô đã sai, cô yêu Trần Lăng, làm mẹ khi 17 tuổi sau đó lại một mình nuôi con. Làm việc là gặp gỡ Quân Dật, người có khuôn mặt giống hệt Trần Lăng rồi dần chìm đắm, mê luyện và nảy sinh tình cảm với anh nhưng anh đã có vị hôn phu. Tình yêu của họ thật mâu thuẫn, đan xen giữa yêu và hận. Nhưng anh yêu cô, cô cũng yêu anh, hai người yêu nhau đi một vòng vẫn trở về bên nhau, đây là cái kết viên mãn nhất. “Anh biết rõ em là hoa hồng có gai vẫn muốn đem đặt trong tim, dẫu có những lúc tim bị đâm đến rỉ máu, vẫn luyến tiếc không muốn buông ra…”.